Sáu mươi năm trường Vinh

(Kính tặng Trường Đại học Vinh)

 

Ta về với mái trường Vinh

Sáu mươi năm - nặng ân tình thầy cô

Con thuyền vượt sóng lô xô

Đã qua giông bão mấp mô biển trời

Đạn bom Nghi Lộc một thời

Thanh Chương đồi núi chẳng rời bút nghiên

Ngọn đèn heo hút trong đêm

Mải mê giáo án, đói quên canh dài

Ngô thay gạo, sắn trộn khoai

Bữa no, bữa thiếu mệt nhoài hành quân

Câu thơ viết đỏ đường rừng

Phương trình, ẩn số đếm từng bước đi

Dép cao su, túi - bao bì

Ba lô sách vở quản gì nắng mưa

Lán tre lớp học đơn sơ

Chiến hào chung một giấc mơ đường dài

*

Quê mình còn lắm chông gai

Hà Trung đất bạn mưa ngoài, nắng trong

Xót từng ngọn lúa trắng đồng

Hạt bo không đủ nặng lòng thương nhau

Vượt dòng sông Mã bể dâu

Sông Chu ngược thác "Người đâu cứ về"

Qua phà Cổ Tế bùa mê

Đất Thanh - thanh thế bộn bề cưu mang

Thạch Thành sương trắng bản làng

Ta về gom chút nắng vàng rừng xanh

Giảng đường nửa lá nửa tranh

Bàn kê cọc gỗ loanh quanh chiến hào

Dốc đèo nắng gió hanh hao

Vẫn ghì tay bút ngẩng cao mái đầu

Anh đi đâu, em về đâu?

Đường ra chiến trận xanh đầu mũ xanh

Miền Nam khói lửa chiến tranh

Người thầy thành những chiến binh dặm trường

Nửa đầu mũi súng, lưỡi gươm

Nửa đầu ngọn bút vương vương nỗi lòng...

*

Thuyền đi chưa hết luồng sông

Mái chèo ngược sóng vượt dòng cứ đi

Tạm xa đất bạn thầm thì

Nặng lòng nửa bấc nửa chì níu nhau

Vui buồn san sẻ thương đau

Ai còn, ai mất gặp nhau tủi mừng

Phố phường, thành thị tạm dừng

Ta về làng, huyện cắm từng mốc son

Đường xưa rừng núi chon von

Đường nay ruộng lúa bon bon đê dài

Yên Thành nắng sớm, mưa mai

Quỳnh Lưu mặn muối biển dài chở che

Vẫn chiến hào, vẫn lán tre

Đạn bom nửa tỉnh nửa mê đêm dài

Chia nhau mực viết cùng chai

Chè thơm lưng gói, thuốc vài bao chia

Giở trang giáo án vân vê

Câu Kiều ngâm vịnh trăng quê bóng dừa

*

Ta đi trong nắng trong mưa

Ta đi giữa một giấc mơ biển dài

Bây giờ nghĩ đến ngày mai

Nhớ về một thuở dẳng dai chống chèo

Ta về trong những tiếng reo

Mùa vui ngọn lửa ấm chiều mùa đông

Trường cao, mái đỏ, ngói hồng

Nhìn lên ô cửa thấy lòng sáng hơn

Cây xanh, nắng đẹp, hoa thơm

Lung linh ánh điện cổng trường thênh thang

*

Một ngày sách đã sang trang

Sáu mươi năm - mở dấu vàng Trường Vinh

Xin nâng chén rượu ân tình

Bạn cùng tôi uống, nhớ mình, nhớ ta

 

Nguyễn Trọng Tuất

Vinh, tháng 4 năm 2019

 

Lớp học Toán cao cấp tại nơi sơ tán - Thạch Thành, Thanh Hóa

Nhân kỷ niệm 60 năm truyến thống nghành Toán (1959 - 2019), Nhà giáo Nguyễn Trọng Tuất cũng có tác phẩm thơ nhớ về thời khoa Toán - Khóa Thạch Thành - thời đã nuôi dưỡng ngọn lửa trái tim yêu thương cháy mãi trong cuộc đời nhà giáo!

 

LỬA TRÁI TIM

 

Mái đầu nửa bạc nửa xanh

Một thời bom đạn chiến tranh trắng trời

Ngọn đèn dầu nhỏ khêu khơi

Giấu trong góc cửa đêm trời kín mây

Ngỡ như sức yếu thân gầy

Bát cơm trộn nửa ngô mày xát xô

Chiến hào đất lửa cháy khô

Chông chênh lán học, mấp mô núi rừng

Viết trang giáo án nửa chừng

Nhấp nheo nước mắt nhoi từng chữ ghi

Một thời xa nhớ chia ly

Thương em ngóng đợi những khi vắng nhà

Đâu rồi mùa phượng đỏ hoa

Gốc bàng xanh bóng, lời ca giảng đường?

Đèo cao hun hút mái trường

Bàn chân tìm lối lạc đường hoẵng kêu

Một thời đói khổ gieo neo

Vẫn say tiếng giảng câu Kiều... xa xưa...

Bây giờ tóc đã lưa thưa

Mái đầu trắng bạc hồn mơ với đời

Giá còn được tuổi hai mươi

Để tôi sống lại một thời đạn bom

Trái tim ơi, lửa vẫn còn

Tình tôi mãi mãi sắt son với trường.

 

Nguyễn Trọng Tuất